Bóng đá

Nhận định, soi kèo Napoli vs Inter Milan, 0h00 ngày 2/3: Vẫn còn rất căng thẳng

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-07 08:33:35 我要评论(0)

Phạm Xuân Hải - 01/03/2025 05:25 Ý lich thi dau serielich thi dau serie、、

ậnđịnhsoikèoNapolivsInterMilanhngàyVẫncònrấtcăngthẳlich thi dau serie   Phạm Xuân Hải - 01/03/2025 05:25  Ý

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
1a.jpg
Điện thoại di động đã góp phần thay đổi cuộc sống người dân Ghana. Ảnh: INTERNET

Abraham Takura, một nông dân người Ghana đứng dựa lưng vào chiếc sọt lớn chứa đầy hạt điều trắng bóc rồi đưa tay dí chiếc smartphone Motorola vào một tấm giấy nhỏ trên đó chỉ có vài hàng chữ và những vạch sọc màu đen. Takura không phải đang chụp ảnh mà là quét mã vạch gắn trên sọt sản phẩm của mình để nhập liệu và thanh toán với chủ thương lái.

Đổi thay nhờ di động

Nếu chỉ cách đây chừng hơn 1 năm, có lẽ nằm mơ thì hơn 3.000 người dân của ngôi làng Janga ở phía Bắc nước cộng hòa Ghana cũng không thể tin được rằng công việc thu nhặt hạt điều để bán cho các thương lái thu mua mà họ vẫn làm hàng chục năm nay lại trở nên thuận tiện và tuyệt vời đến thế nhờ sự trợ giúp của những chiếc điện thoại di động và một phần mềm do hãng SAP (Đức) trợ. Ở ngôi làng này, hàng ngày người dân vẫn phải đi thồ nước từ xa về để sử dụng nhưng cách đây 1 năm, một cột BTS di động đã được dựng lên bất chấp xung quanh nó vẫn là những ngôi nhà vách trát bằng bùn đất. Kỷ nguyên di động đã vươn tay tới làng và cuộc sống của họ bắt đầu thay đổi.

Kể từ khi những chiếc smartphone bắt đầu xuất hiện ở vùng này nó đã “rủ theo” cả một chương trình hỗ trợ cư dân Janga bằng hệ thống phần mềm, trung tâm xử lý dữ liệu và cả một dự án tài chính nhỏ (microfinance). Hãng phần mềm SAP đã quyết định hỗ trợ cho người dân ở đây một ứng dụng di động cho phép họ sử dụng hệ thống máy chủ phân tích dữ liệu của SAP để phục vụ cho nghề thu hái hạt điều ở đây.

Thông thường, mỗi người phụ nữ ở Janga sẽ được cấp một mã số và mã vạch để họ in lên trên một miếng giấy nhỏ rồi dán vào sọt hạt điều của mình và trở thành nhãn hàng giúp cho các công việc ghi chép sổ sách, thanh toán trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Khi đưa hàng về điểm thu mua, những người bán sẽ tự động dán lên sọt của mình tấm nhãn ấy để người mua chỉ việc dùng smartphone quét qua mã vạch rồi đổ lên xe tải. Chiếc smartphone sẽ ghi nhận toàn bộ thông tin, chuyển về Đức xử lý và giao trả lại cho người thu mua kèm theo số tiền ước lượng cần phải thanh toán dựa theo các chỉ số như cân nặng, giá thị trường chung tại thời điểm mua và chất lượng sản phẩm. Tất nhiên, người bán cũng sẽ phải kiểm tra lại một lượt để trả thêm tiền cho những sọt hạt điều có chất lượng tốt hơn.

" alt="Nông dân Ghana “đổi đời” nhờ di động" width="90" height="59"/>

Nông dân Ghana “đổi đời” nhờ di động


Trương Thanh Thạch kéo tay của nàng nói: "Được rồi, nếu đã cho các nàng thì để cho các nàng tự mình làm chủ, chúng ta không cần lo. Ta cũng phải học tiêu tiền, nếu không thì ta cố gắng kiếm tiền là vì cái gì? Nàng xem nàng, đã qua lễ, nàng sao vẫn còn mặc trắng trong thuần khiết như vậy? Y phục màu hồng đào nàng mặc đẹp mắt, còn có cây trâm hoa kia nàng cài đẹp mắt nhất. Nàng cứ cài đi, nếu không đủ thì ta mua trâm vàng cho nàng."

Tuyết nương đỏ mặt, thoát ra tay Trương Thanh Thạch bước nhanh đi ra ngoài.

Trương Thanh Thạch cười cười, nói với ba nữ nhi đang mở to hai mắt nhìn hắn: "Nhìn cái gì a? Tính tiền của các con đi! Lúc ra tiền còn bắt nương các con trả, để cho nàng đau lòng cha trừ tiền tiêu vặt của các con!"

Trương Thanh Thạch cũng đi ra ngoài, lưu ba khuê nữ mắt to trừng mắt nhỏ trong chốc lát, Đại Hoa và Nhị Hoa khanh khách cười rộ lên, Tiểu Hoa không hiểu đã xảy ra chuyện gì, có điều cũng đi theo khanh khách cười rộ lên, bên trong phòng một trận cười vui thanh.

Tuyết nương vỗ Trương Thanh Thạch một cái, lại không có từ trong lòng Trương Thanh Thạch thoát ra ngoài, hai người rúc vào với nhau, nhìn đại thụ trong sân, trong lòng một mảnh an bình hạnh phúc.

Tiểu Hoa ngồi ở trên giường đem một chuỗi đồng tiền cầm ở trong tay đếm chơi, bé hiện tại vừa mới bắt đầu học đếm, bé thích nhất là lấy đồng tiền ra đếm.

Nhị Hoa giống như tiểu tham tiền đem tiền giữ trong tay, cười híp mắt nói: "Thật tốt quá, trong tay muội có hai trăm đồng tiền!"

Đại Hoa cười nói: "Trong nhà cũng không thiếu ăn thiếu uống của muội, muội sao cứ thích tích góp tiền như vậy? Muội tiết kiệm tiền về sau muốn mua cái gì sao? Tỷ đem tiền của tỷ cũng cho muội dùng."

Nhị Hoa tiến đến bên tai Đại Hoa nói: "Muội nghĩ lúc đi miếu quyên thêm chút ít tiền dầu vừng, đến lúc đó cầu xin Bồ Tát để cho cha mẹ sống lâu trăm tuổi, vĩnh viễn tốt giống như bây giờ, đừng trở lại như trước!"

Đại Hoa sững sờ, nhìn con mắt Nhị Hoa lấp lánh tỏa sáng, nghĩ muội muội đây là từ trong lòng thích cuộc sống bây giờ, sợ hãi loại cuộc sống này biến mất đi? Đừng nói Nhị Hoa, ngay cả nàng cũng sợ hãi. Cha trước kia thật sự là quá hiếu thuận, cho nên một nhà bọn họ ngày cũng không dễ chịu. Cha đi lao dịch, bị thương trở lại, sau đó liền thay đổi tốt hơn, còn chủ động nghĩ biện pháp phân ra gia, các nàng đều cảm thấy giống như nằm mơ, thực sợ đây chỉ là một giấc mộng đẹp, tỉnh mộng thì lại làm trâu làm ngựa cho nãi nãi.

"Đến lúc đó tỷ cũng quyên!"

"Vậy chúng ta lặng lẽ quyên, đừng để cho cha biết rõ."

"Không cần lặng lẽ quyên, chỉ cần nói là cầu phúc cho bọn họ là được, đến lúc đó tâm nguyện của chúng ta lặng lẽ nói với Bồ Tát là được."

"Cũng được, có điều muội chỉ sợ chúng ta quyên quá nhiều nương sẽ đau lòng. Đến lúc đó chúng ta phải nói thật nhiều để nương cảm động."

"Vạn nhất nương cảm động cũng cúng nhiều thì sao? Còn không đau lòng chết muội tiểu tham tiền này?"

"Phải ha!"

Đại Hoa nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của muội muội rối rắm nhịn không được che miệng cười, khiến cho Nhị Hoa nhìn chằm chằm. Hai tỷ muội lặng lẽ thương lượng tốt, sau đó liền cầu xin Trương Thanh Thạch mang mấy nàng đi thắp hương trong miếu.

Phụ cận Tiểu Pha thôn không có miếu, nếu như muốn đi thắp hương thì phải đi Bạch vân tự cách không xa thị trấn, chỗ đó có núi, mặc dù cũng không cao, nhưng vẫn cao hơn so với Dã Tây dốc, trên núi có đủ loại thanh trúc, một tòa miếu tự không lớn thấp thoáng trong đó. Bởi vì đây là chùa miếu duy nhất trong khu phụ cận, cho nên hương khói vẫn rất tràn đầy. Người Tiểu Pha thôn cũng thường thường đi, dù có nghèo người ta cũng sẽ xá thượng một hai văn tiền dầu vừng, sau đó cầu xin Bồ Tát phù hộ bọn họ một năm bình an.

Mấy người Trương Thanh Thạch trước kia cũng rất ít đi, bởi vì người Trương gia đi luôn luôn là mấy người Trương Bà Tử, bọn họ đại biểu người cả nhà. Sau khi ở riêng, Trương Thanh Thạch mang theo thê tử chúng nữ nhi đi qua hai lần, các nàng đều hết sức thích đi thắp hương. Trương Thanh Thạch bởi vì là trùng sinh sống lại, cho nên đối với những thứ này cũng hết sức tin tưởng, cho dù đời trước Bồ Tát căn bản cũng không có phù hộ người nhà của hắn. Hắn chỉ cầu xin Bồ Tát đời này có thể phù hộ hắn, để cho hắn tiếp tục hạnh phúc sống với người trong nhà.

Đại Hoa Nhị Hoa nhắc tới, Trương Thanh Thạch lập tức liền đồng ý, đối với yêu cầu của thê tử chúng nữ nhi, chỉ cần không thương hại đến các nàng, hắn đều sẽ đồng ý.
" alt="Truyện Trùng Sinh Nông Phu" width="90" height="59"/>

Truyện Trùng Sinh Nông Phu